Cô gái công khai lòng căm ghét mẹ trong ngày 8/3 và câu chuyện buồn về số phận đầy thử thách của người mẹ nghiêm khắc.
Ngày 83 hàng năm là dịp mọi người tri ân những người phụ nữ, đặc biệt là mẹ. Tuy nhiên, có những câu chuyện khác biệt và gây khó chịu, như của Quỳnh Trang. Trong bức tâm thư gửi mẹ, chị không nói “cảm ơn” hay “con yêu mẹ” mà thẳng thừng tuyên bố “TÔI GHÉT MẸ”. Chị chia sẻ về sự cô đơn khi phải ở nhà với bố, trong khi mẹ thường xuyên bận rộn ở chợ, không chăm sóc cho chị, và những trải nghiệm đau đớn khi phải nằm viện một mình.
Nhiều lần khi được hỏi về mẹ, tôi chỉ im lặng. Mẹ không đẹp, không giống mẹ bạn bè, thường lôi thôi khi đi họp phụ huynh, khiến tôi xấu hổ. Khi gia đình khá hơn, mẹ bắt đầu chăm chút bản thân nhưng không mua gì cho bố. Mẹ không cho tôi đi chơi hay kết bạn, khiến tôi cảm thấy hà khắc và ghét mẹ, thậm chí đã từng nghĩ đến việc tự tử vì sự thờ ơ của bà. Tôi rất tủi thân mà mẹ không hề hay biết. Nhưng theo thời gian, tôi nhận ra rằng những cảm giác ấy đã sai lầm, vì thực ra tôi chưa hiểu hết sự hy sinh của mẹ cho gia đình.
Một người mẹ từng là cô đào hát chèo xinh đẹp, nhưng lại bị các con hiểu lầm. Chị kể rằng mẹ mình, một nghệ sĩ nổi tiếng với giọng hát hay, đã hy sinh rất nhiều vì tình yêu dành cho bố. Dù bố bệnh tật, mẹ vẫn quyết định gắn bó và lao động vất vả để nuôi sống gia đình. Trong những năm tháng khó khăn, mẹ luôn sẵn sàng bảo vệ gia đình, thậm chí còn yêu cầu bố không phải làm gì. Tình yêu của mẹ là động lực giúp gia đình vượt qua mọi thử thách.
Bà chịu trách nhiệm cho mọi chuyện. Hàng ngày, bà rời nhà sáng sớm để đi chợ, tối mịt mới về. Cuộc sống bận rộn khiến bà quên đi vẻ đẹp rực rỡ của mình ngày trước. Chị Trang lớn lên trong sự lạc lõng khi bố bệnh, mẹ vắng nhà, còn sức khỏe chị cũng yếu kém. Chị cảm thấy trách móc mẹ vì không có mặt bên cạnh khi chị ốm, mà không hiểu rằng mẹ đang vất vả tìm thuốc để cứu chữa cho cả gia đình. Cuối cùng, vì lao lực quá nhiều, mẹ chị cũng lâm bệnh.
Bà xơ xác, gầy đi, ho ra máu và ngày càng nhiều hơn. Bà lo sợ căn bệnh của mình có thể lây cho con, nên cách ly con, bắt con ăn riêng và không được đụng vào đồ của bà. Bà cảm nhận cái chết cận kề, sống trong cô độc để bảo vệ con. Nhưng sau khi khám nghiệm, bác sĩ kết luận bà chỉ bị lao lực và cần nghỉ ngơi. Bố chăm sóc bà rất tận tình, giúp bà hồi phục nhanh chóng. Gia đình tôi cũng cải thiện kinh tế, trở nên khá giả hơn.
Từ đó, bố hiểu nỗi vất vả của mẹ và mong mẹ dành thời gian cho bản thân. Ông khuyên mẹ may sắm quần áo mới, sử dụng son phấn để tươi tắn hơn và khôi phục lại niềm kiêu hãnh về nhan sắc mà mẹ đã lãng quên.









Source: https://afamily.vn/co-nang-tuyen-bo-ghet-me-vao-ngay-8-3-va-su-that-buon-ve-so-phan-chong-chenh-cua-nguoi-me-ha-khac-20180308205440153.chn